tranvietnghia's blog

Thứ Ba, 22 tháng 5, 2012

Thơ thế mới là thơ!

Không biết Phot Phet lấy ở đâu bài thơ cực hay, cóp về bỏ blog để nhớ một thời mình cũng thơ thẩn:

Em không giống mẹ




Có một ngày linga thất lạc
Mẹ chong đèn ngơ ngác
Mỗi đêm về thả bệ rạc ven sông....
Nhễ nhại lăn theo dấu chân để cầm cố hơi thở của chồng.


Những dấu chân chẳng vẹn nguyên
Hơi thở chòng chành trong tay mẹ khi trùng dương nổi gió
Ai gieo vào lòng mẹ một hoàng hôn đỏ 
Rồi lao theo cánh buồm....
Lạy lục bốn phương,
Trắng mặt cuống cuồng mẹ đi tìm linga của mẹ
Đến lúc mặt trời mất dấu
Khi cánh rừng trôi vào giấc ngủ sâu
Còn riêng mẹ vục đầu vào nỗi nhớ....


Ngày tháng ấy, mẹ lờ nhờ trong đêm
Chối phăng những linga đang khoa trương lộng lẫy
Vẫy gọi trước hiên nhà
Những linga múa vũ điệu ma trơi
Rối bời bên cửa sổ
Mẹ bảo những linga không dậy mùi đất trời
Thì thôi cứ đợi....
Đợi chờ trong mơ với nỗi nhớ hoang sơ
Vọng mải miết đến tàn hơi rồi lại hóa thành nấm mồ trên đỉnh núi
Mẹ dặn hãy treo mẹ lên giữa trời
Để bao giờ linga thành khói
Thấy lối dạt về....


Nhưng anh ơi! Em không giống mẹ!
Em không được như mẹ
Em bức bối cảm giác đợi chờ
Miệt thị phút giây tuyệt vọng
Thế giới vài tỷ đàn ông
Vơ tay cả nắm
Hà cớ gì phải gặm nhấm nỗi đau?


Em không giống mẹ
Nên khi linga của em trôi về phía yoni khác,
Ngửa l... mình
Em ngêu ngao hát ven sông....



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét